Bên trời phiêu lãng

Sáng tác: Phạm Đình ChươngHoàng Ngọc Ẩn | 220


1. Những con [Dm] đường đẹp nắng thủ đô
Nhớ chiều xưa mình đã hẹn hò
Những con đường giờ đây hoang [Gm] vắng
Thương người [A7] tình lạc lõng bơ vơ

Nghe buồn [Dm] đau những ngày hạ cuối
Ðêm nằm [A7] đây đếm tuổi lưu [Dm] đày
Tháng năm [Gm] xưa ngút ngàn tiếc [Dm] nuối
Trong tâm [C] linh ngàn kiếp không [F] phai

Trắng bao [Dm] đêm cho dài nhung nhớ
Ai ra [Gm] đi xót kẻ cuối [Dm] trời
Phía trên [Gm] mây cũng đành duyên [Dm] lỡ
Lục địa [A7] này câm nín muôn [Dm] đời

ĐK: [D] Ðôi chúng ta đôi bờ khóc [F#m] hận
[G] Mênh mông sầu như sóng biển [D] sâu
[G] Và đôi nơi xót xa thân [Em] phận
[A7] Nghìn trùng xa nặng trĩu u [D] sầu (x2)

2. Tiếc mà [Dm] chi hỡi người tình lỡ
Thương mà [Gm] chi ước mộng xa [Dm] rồi
Nếu mai [Gm] sau có lần gặp [Dm] gỡ
Xin cho [C] nhau một nét môi [F] cười

Tiễn nhau [Dm] đi bên trời phiêu lãng
Ta lang [Gm] thang cuối nẻo lưu [Dm] đày
Xót tương [Gm] lai tiếc về dĩ [Dm] vãng
Chút mộng [A7] lòng cất cánh xa [Dm] bay
Nghe bài hát