Thương quá quê hương ơi

Sáng tác: Ngọc Sơn | 1079


Hò ơi... Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Trông về quê mẹ... Hò ơi...
Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều

Intro: [Am][D][Em][Am]-[Am][D][Em][Am]-[Em][Am][E][Am]

1. Ngày trở về thăm [Am] quê sao [Em] thấy lòng tê tái [Am] lòng
Trưa nghe tiếng [Dm] gà buồn hồn riêng [Em] mang thương sông nước [Am] quê nghèo
Thương quá quê hương [C] ơi, thương bờ [D] tre [Em] giếng nước đầu [Am] làng
Thương con sông [G] nhỏ, bến đò thời thơ [C] ấu
Tiếng võng [D] trưa đong đưa như đời [Em] mẹ, một trắng hai [Am] sương

ĐK: Mẹ [Am] già tựa cửa nhớ thương [D] con
Xuồng ba [Am] lá với xẻo cây [D] đa
Cây đa [Am] già [Em] cùng nỗi quạnh [Am] hiu
Hơn hai mươi [G] năm xa quê nhiều nhung [C] nhớ
Nay về chân bỡ [Em] ngỡ qua mấy nhịp cầu [Am] tre
Ôi thương [Em] quá man mác điệu ca [Am] dao
Quê tuy [G] nghèo nhưng [Em] lòng người thuỷ [Am] chung

2. Ngày trở về thăm [Am] quê sao [Em] thấy buồn lây lất [Am] buồn
Dang tay bắt [Dm] mặt mừng mềm cắn [Em] môi rưng rưng mắt [Am] nghẹn lời
Thương quá quê hương [C] ơi câu [D] ầu ơ [Em] với tiếng đàn [Am] bầu
Thơ Vân Tiên [G] buồn vẫn ngọt ngào ai [C] oán
Tiếng võng [D] trưa như ru thương đời [Em] mình từ thuở trong [Am] nôi

Nghe bài hát