Lối mòn tình xưa

Sáng tác: Nguyên Chấn Phong | 1337


1. Màn đêm buông [Dm] dần tôi lạc loài bước [Bb] chân
Tìm nơi trời [Gm] xa kỷ [C] niệm không xóa [Dm] nhòa
Đèn vàng sương [C] bay chơi vơi nơi chốn [Am] này
Lá khô rụng [C] đầy lối [Am] mòn buồn qua [F] đây.

2. Ngày xưa xa [Dm] rồi thuở ban đầu có [Bb] nhau
Ước hẹn dài [Gm] lâu tình [C] không phai úa [Dm] màu
Ai đã xa [C] rồi gửi buồn vào tim [Am] tôi
Tình bước đi [C] vội thương [Am] nhớ cũng đành [Dm] thôi.

ĐK:
Ai còn [Dm] nhớ ký ức xưa chiều [F] mưa
Bến sông [Gm] thưa tình [Am] sao nói cho [Dm] vừa
Ai xa [C] rồi lời nguyện ước quên [Am] vội
Đi bên [C] người người [Am] đành quên tình [F] tôi.

Bao lời [Dm] hứa đã vỡ tan vào [F] mưa
Người chung [Gm] đôi cùng [Gm] ai tôi kẻ [C] thừa
Đã xa [Am] rồi lời hẹn thề đôi lứa
Bước chân [C] buồn trên [Am] lối mòn tình [Dm] xưa.

3. Lạc trên lối [Dm] về giọt buồn nào sẽ [Bb] vơi
Tình xưa tả [Gm] tơi bay [C] về đâu cuối [Dm] trời
Thời gian xóa [C] mờ tiếng yêu đầu dang [Am] dở
Buồn đến bao [C] giờ gieo [Am] tình sầu vương [Dm] tơ.